angst
Đầu tiên, chúng ta hãy cùng nói về một sự thật quan trọng nhất: Việc bạn cảm thấy lo âu không phải là lỗi của bạn.
Không một ai trên đời lại chủ động chọn lấy cảm giác bồn chồn, tim đập nhanh hay những suy nghĩ rối ren trong đầu. Sự lo âu không phải là một lựa chọn. Nó giống như thời tiết vậy. Bạn không thể chọn hôm nay trời nắng hay mưa, và bạn cũng không thể chọn hôm nay mình có cảm thấy lo âu hay không. Nó cứ đến một cách tự nhiên, là một phần trải nghiệm của con người.
Và khi nó ập đến, bản năng đầu tiên của chúng ta là gì? Đó là làm mọi cách để nó biến mất. Chúng ta coi nó như một kẻ thù, một vị khách không mời mà đến cần phải bị tống cổ đi ngay lập tức. Chúng ta nghĩ rằng chỉ khi nào dọn dẹp sạch sẽ được nó, chúng ta mới có thể sống yên ổn.
Nhưng cuộc chiến này thường không đi đến đâu. Càng cố gắng chống lại, bạn càng chú ý đến nó. Càng vật lộn, bạn càng mất sức. Và nó, lạ lùng thay, dường như lại càng bám rễ sâu hơn.
Vậy nếu con đường chiến đấu không hiệu quả, liệu có một con đường nào khác không? Có đấy. Một con đường không cần sức mạnh để đối đầu, mà cần sự khôn ngoan để lựa chọn.
CUỘC CHIẾN CŨ, CHIẾN THUẬT MỚI
Hãy hình dung cuộc đời bạn là một hành trình, một con đường dài phía trước. Ở cuối con đường là những điều bạn thực sự trân trọng: những mục tiêu bạn theo đuổi, những mối quan hệ yêu thương, những niềm vui giản dị mỗi ngày.
Bạn đang vui vẻ bước đi, tận hưởng khung cảnh. Bất ngờ, một tảng đá lớn xù xì mang tên "Lo Âu" xuất hiện, chắn ngang con đường của bạn. Nó không chỉ nằm ì ra đó, nó còn thì thầm vào tai bạn những điều đáng sợ: "Đừng đi nữa, nguy hiểm lắm!", "Mày sẽ thất bại thôi!", "Mọi người sẽ cười chê mày."
Phản ứng quen thuộc của bạn là dừng lại. Bạn nghĩ: "Mình phải đẩy được tảng đá này đi thì mới có thể đi tiếp."
Thế là bạn bắt đầu cuộc chiến. Bạn dùng hết sức để đẩy, để kéo. Bạn la hét, tức giận với nó. Bạn ngồi xuống phân tích xem nó từ đâu tới, tại sao nó lại ở đây. Bạn dành toàn bộ thời gian và năng lượng của mình cho tảng đá.
Kết quả là gì?
Năng lượng của bạn cạn kiệt, bạn cảm thấy kiệt sức và bất lực. Tảng đá không hề nhúc nhích, thậm chí dường như còn lớn hơn. Tệ hơn cả, trong lúc bạn mải mê chiến đấu, chuyến đi của cuộc đời vẫn tiếp diễn. Bạn đã bỏ lỡ cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp, bạn không nghe thấy tiếng gọi của bạn bè ở khúc cua phía trước, bạn đã để tuột mất một cơ hội quý giá.
Bạn mắc kẹt, mệt mỏi, và bắt đầu tự trách mình: "Tại sao mình yếu đuối thế? Tại sao người khác đi được mà mình lại không?"
CÂU CHUYỆN MỚI: LỰA CHỌN KHÔN NGOAN
Sau những ngày dài mệt mỏi, bạn ngồi bệt xuống bên cạnh tảng đá và một suy nghĩ mới lóe lên. "Nếu mình không thể di chuyển nó, liệu mình có thể đi cùng nó không?"
Đây chính là khoảnh khắc của sự thay đổi. Thay vì hỏi "Làm sao để đuổi nó đi?", bạn hỏi "Làm sao để sống chung với nó?"
Lần này, bạn không còn nhìn tảng đá như kẻ thù nữa. Bạn đứng dậy, phủi bụi quần áo, và bước đến gần nó. Bạn nói một cách thân thiện: "Chào Lo Âu, tao biết mày ở đây. Tao biết mày đang cố bảo vệ tao theo cách riêng của mày. Cảm ơn nhé. Nhưng giờ tao phải đi tiếp. Mày đi cùng tao cũng được."
Và bạn bắt đầu bước đi. Bạn không đi xuyên qua nó, mà bạn đi vòng qua nó, và tiếp tục hành trình của mình. Tảng đá vẫn ở đó, và có thể nó sẽ lăn theo bạn một đoạn. Giọng nói của nó có thể vẫn còn thì thầm, nhưng giờ đây, bạn không còn dừng lại để tranh cãi với nó nữa.
Đây chính là lúc bạn đang xây dựng một mối quan hệ mới với lo âu. Cách làm cụ thể như sau:
Thừa nhận và gọi tên: Khi cảm giác lo âu đến, hãy nhận ra nó. Giống như nhìn thấy một đám mây trên trời, bạn chỉ cần nói thầm: "À, đám mây lo lắng đang ở đây." Việc này giúp bạn tách mình ra khỏi cảm xúc, thay vì bị nó nhấn chìm.
Đối xử tử tế với bản thân: Đừng tự trách mình vì cảm thấy lo âu. Tự trách mình chỉ như đổ thêm dầu vào lửa. Hãy tự nhủ: "Cảm thấy thế này cũng bình thường thôi. Không sao cả."
Lắng nghe nhưng không nhất thiết phải vâng lời: Hãy xem lo âu như một vị quân sư hay lo xa. Vị quân sư này luôn chỉ ra những rủi ro tệ nhất có thể xảy ra. Bạn có thể lắng nghe, cảm ơn lời cảnh báo đó, nhưng người ra quyết định cuối cùng vẫn là bạn - vị vua của cuộc đời mình.
Hành động dựa trên điều quan trọng với bạn: Hãy tiếp tục làm những việc có ý nghĩa, ngay cả khi bạn đang mang theo cảm giác lo âu. Dù run, bạn vẫn bước vào buổi phỏng vấn. Dù hồi hộp, bạn vẫn gọi điện cho người mình thương. Hành động của bạn được dẫn lối bởi giá trị sống, chứ không phải bởi nỗi sợ.
CHIẾN THẮNG THỰC SỰ
Điều kỳ diệu sẽ xảy ra. Khi bạn ngừng chiến đấu và tiếp tục sống cuộc đời của mình, tảng đá Lo Âu không còn chắn ngang đường nữa. Nó có thể trở thành một viên sỏi nhỏ trong túi áo bạn – bạn biết nó ở đó, nhưng nó không còn sức nặng để cản bước bạn.
Chiến thắng thực sự không phải là ngày bạn không còn lo âu. Chiến thắng là ngày bạn có thể sống một cuộc đời đầy đủ và ý nghĩa, bất kể lo âu có ở đó hay không.
Bạn không cần phải chờ hết bão mới dám ra khơi. Bạn có thể học cách để lèo lái con thuyền của mình ngay trong cơn bão. Hạnh phúc của bạn không phải là một điểm đến ở tương lai khi mọi thứ hoàn hảo. Nó bắt đầu ngay từ hôm nay, bằng chính lựa chọn khôn ngoan của bạn.